Nhớ em, anh nhớ đến em nhớ ngày nhớ đêm, trong con tim của anh luôn khắc ghi
Hình bóng, giọng nói, tiếng cười, những lời em nói khi
Khi mà anh bên em, hai ta bên nhau, và em đã hứa sẽ không bao giờ bước ra đi
Nhưng bây giờ thì, em đã ra đi, tim anh đau đớn vì
Anh đã yêu em quá nhiều, yêu như điên như dại, mà giờ đây
Lòng anh đây như tan nát
Em đã hoá thân vào cát
Và anh ước mình được là ngọn sóng để được mãi mãi ôm em vào lòng
Dù anh biết em đã không còn
Tháng ngày đó, ngày mà anh và em vui đùa bên nhau trên cánh đồng cỏ
Anh đã ngỏ, anh đã ngỏ lời yêu em và em đã tươi cười làm anh như bở ngỡ
Và giờ, em đã đi đâu, hay em như cơn gió
Bóng dáng em vẫn còn đó, vẫn ở trong tim của anh đang lạnh giá
Những hạt tuyết rơi trắng xoá, Tóc anh đã hoá màu của tháng năm anh đợi anh chờ, và anh vẫn cứ mơ
Trong cơn mơ anh gặp em, đang nở nụ cười xinh tươi mà em như muốn nói
Em vẫn yêu anh và sẽ đợi anh kiếp sau như đôi ta đã bên nhau kiếp này